Poltergeist là một từ tiếng Đức ghép từ hai từ cổ có nghĩa là “ma” và “hành”. Từ này thường được dùng để chỉ hiện tượng ma ám (đối với một nơi chốn) hay ma hành (đối với người), thường là mang hàm ý “dữ dội”.
Đồ đạc tự dịch chuyển
Năm 1977 ở Enfield (Anh) có gia đình Harper sinh sống. Trong gia đình này có một người mẹ đã ly hôn sống cùng bốn người con là Rose 13 tuổi, Janet 11 tuổi, Pete 10 tuổi và Jimmy 7 tuổi. Chiều ngày 30 tháng 8, giường của Pete và giường của Janet ở cùng phòng bỗng nhiên nhúc nhích. Đến chiều hôm sau, bà Harper phát hiện thấy chiếc tủ trong phòng bà tự di chuyển ra xa cách chỗ cũ khoảng 50cm. Bà gọi láng giềng đến xem. Khi nghe họ nói là có nghe thấy những tiếng gõ bí ẩn trong nhà, bà liền báo ngay cho cảnh sát, nhưng cảnh sát cũng chẳng làm gì được. Ngày hôm sau, cũng vào giờ đó, một bàn tay vô hình bắt đẩu quăng ném đổ chơi của các đứa bé.

Báo chí vào cuộc
Các gia đình sống chung quanh liển báo ngay cho báo chí. Ban biên tập tờ Daily Mirror lập tức liến hệ với Hội nghiên cứu tâm linh. Hội này gởi ngay đến hiện trường một nhà điểu tra nổi tiếng là Maurice Grosse. Trước sự chứng kiến của các phóng viên và Grosse, các đồ vật trong nhà liên tục bị hất tung lên rổi rớt xuống. Một nhà ngoại cảm được mời tới nhà. Khi hổn nhập, bà khẳng định là hiện tượng này nhắm vào cô bé Janet và hiện đang có nhiều hổn ma đang cố trút mọi năng lượng của chúng lên Janet và mẹ cô. Sau khi được nhà ngoại cảm “chăm sóc”, các hiện tượng trên ngưng bặt suốt mấy tuần liền.

Ngày càng phức tạp
Nhưng đến cuối tháng 10 thì mọi chuyện lại tiếp diễn, lần này với cường độ dữ dội hơn. Đổ đạc dịch chuyển, chăn mền bị kéo ra khỏi giường, trên sàn bếp đột nhiên xuất hiện những vũng nước (trong đó có một vũng mang đường nét giống hệt hình người), một chiếc vỉ lò sưởi rơi xuống gối Jimmy gần ngay đấu cháu, bộ tản nhiệt chạy ga bị bứt khỏi tường.
Grosse và Playfair (hai nhà ngoại cảm) tìm cách nói chuyện với cái “thực thể” gầy ra hiện tượng này và được nó cho biết là đã sống trong ngôi nhà từ 30 năm nay. Sau đó hổn ma bắt đầu tuôn ra những cầu nói vô nghĩa. Tiếp theo, mấy đứa trẻ nhìn thấy những cái bóng xuất hiện trong nhà. Trước sự chứng kiến của rất nhiều người, “thực thể” này đã hành hạ hai bé gái trong nhà và để lại một thông điệp cho biết nó không muốn ra khỏi ngôi nhà đó. Nghi ngờ rằng hiện tượng ma ám này là do Rose và Janet bày vẽ ra, Hội nghiên cứu tâm linh gởi một nhóm điểu tra đến hiện trường làm việc. Họ không tìm thấy bất cứ dấu vết của một trò lừa bịp.
Chuyện bí ẩn
Giải thích nội dung và ý nghĩa phim Ma Trận
Vua George V và con tàu ma
Hồn ma cụt đầu Anne Boleyn
Thế lực của “Tà Đạo” và sự mê tín của thành Paris
Janet lâm nguy
Rõ ràng là tất cả mọi hiện tượng đều tập trung vào cô bé Janet. Cô bé ngày càng có nhiều biểu hiện cho thấy bị ma ám như co giật, mê sảng,… Đến tháng 12 thì hiện tượng ma ám ở Janet lại được bổ sung thêm bởi những tiếng huýt sáo và tiếng sủa, đồng thời từ cô bé cũng phát ra một giọng nói lạ, biến dạng, tự xưng mình là Joe Watson. Sau đó, giọng nói liên tục thay đổi và tự xưng ra nhiều cái tên khác nhau. Nhưng tất cả các giọng này đểu cho rằng mình đại diện cho một người duy nhất đã chết. Ngoài ra, những giọng này tỏ ra cực kỳ cộc cằn và thô lỗ.
Tuy nhũng mô tả đầu tiên liên quan đến hiện tượng ma quỷ quậy phá chỉ xuất hiện ở Đức trước năm 1000 một chút nhưng ai cũng biết là hiện tượng này đã có từ thời cổ Đại.

NHỮNG HỒN MA QUẬY PHÁ
Từ thời Trung cổ, Giáo hội đã xem đây là biểu hiện của ma quỷ. Giáo hội cho rằng mỗi hành động quậy phá khác nhau là do một con quỷ khác nhau gây ra và quan điểm này tiếp tục duy trì cho đến khi xuất hiện thuật thông linh hay còn gọi là thuật cầu hổn. Allan Kardec, người sáng lập ra phong trào cẩu hỗn, cho rằng các hỗn ma quậy phá là những linh hỗn nằm ở cõi giới thấp và từ chối không chịu tin rằng mình đã chết. Luận điểm này tiếp tục được chấp nhận bởi nó không có gì mâu thuẫn với việc các “nạn nhân” thường là những đứa trẻ bị rối loạn tâm lý khi đến tuổi vị thành niên hoặc những người bị mắc chứng loạn thẩn. Nhưtrưòng hợp ỏ Enfield, các nhà ngoại cảm nghĩ rằng chính “nạn nhân” là người đã thu hút các hổn ma xấu một cách vô thức.
Ảo thuật gia người Mỹ James Randi là một trong nhũng người không tin vào hiện tượng ma ám. Theo ông, chuyện hổn ma phá phách là do ảo giác sinh ra hoặc chỉ là trò bịp bọm. ông tuyên bố có thể tái hiện tất cả những biểu hiện của ma ám. Khó tin là ông có thể làm được điều này, nhưng dù sao ông cũng đã chứng minh một số biểu hiện là có thể ngụy tạo được.
Con ma ngày càng bày ra nhiều trò hơn, tấn công Janet một cách dữ dội. Nó thắt cổ cô bé bằng tấm màn cửa và rượt đuổi bé bằng con dao lơ lửng trên không. Ngôi nhà bắt đẩu bốc mùi hôi thối và đổ đạc bốc lửa hai lẩn từ trong các ngăn tủ. Hai con cá vàng bị giết chết trong bổn và trên tường xuất hiện những dòng chữ mang nội dung tục tĩu. Một nhà ngoại cảm khác được mời đến để bảo vệ mọi người trong nhà và ngôi nhà lại lắng xuống được vài tuần lễ.
Học tiếng Anh:
Garden-variety và những thành ngữ liên quan tới việc làm vườn
Cross your heart và những thành ngữ với cross
Lunatic Fringe nghĩa là gì?
Hơn 1500 hiện tượng ma ám được ghi nhận
Hiện tượng ma hành này sau đó vẫn cứ diên ra. Nhiều hổn ma khác nhau xuất hiện thoáng qua, trong số đó có một hồn ma tự xưng là Maurice Grosse. Janet phải nhập viện, và trong thời gian này hiện tượng phá phách trong nhà bỗng nhiên giảm hẳn. Lúc cô bé trở vể nhà với sức khỏe tốt hơn thì hiện tượng này gần như dứt hẳn. Một nhà ngoại cảm người Hà Lan tên Gmeling-Meyling có vẻ như đã giúp chấm dứt hẳn hiện tượng bằng cách bày lẽ cúng sao. Đến khoảng tháng 4 năm 1979 thì mọi hiện tượng phá phách trong ngôi nhà chấm dứt hẳn. Cho dù có giải thích về hiện tượng ma ám này thế nào đi nữa (đã có cả thảy hơn 1500 sự kiện ma ám được ghi nhận) thì cũng cân phải lưu ý một điểu là gia đình Harper lúc đang trong tình trạng vô cùng căng thẳng xuất phát từ chuyện cha mẹ các bé ly hổn, đồng thời các bé cũng đang trong giai đoạn sẳp bước vào tuổi dậy thì, tức lứa tuổi rất dễ bị rối loạn tinh thần và thể chất.